Lịch công tác tuần 7 - Năm học 2022 - 2023 Lịch kiểm tra giữa học kỳ 1 - Năm học 2022 - 2023 Lịch kiểm tra chung tuần 6 - Năm học 2022 - 2023
Lãi suất ngân hàng Agribank tăng tại nhiều kỳ hạn trong tháng 7/2022 Bước sang tháng 7, lãi suất ngân hàng Agribank dành cho khách hàng cá nhân ghi nhận mức cao nhất là 5,6%/năm, áp dụng cho tiền gửi có kỳ hạn từ 12 tháng đến 24 tháng, lĩnh lãi cuối kỳ. Tài chính -14:30 | 01/07/2022 Agribank là ngân hàng gì?
Cam Ranh - Văn Nhân 2022. 10162022. Last update Thứ 6, 08 04 2022 3am. Bản tin mới: Tình bạn trong đời.
Thổ Nhĩ Kỳ kêu gọi Hội đồng Bảo an LHQ bỏ quyền phủ quyết Cập nhật giá vàng sáng 24.9 Sốc: "Lời nguyền" có thật khiến tất cả người Maya trúng độc
VinFast tham gia "The Climate Pledge" (TCP) - cam kết hướng tới mức phát thải carbon bằng 0 vào năm 2040. Bà Lê Thị Thu Thủy, Phó chủ tịch Vingroup kiêm Tổng giám đốc VinFast toàn cầu cho biết: "VinFast tự hào khi trở thành thành viên Việt Nam đầu tiên của Cam kết Khí hậu toàn
Vay Tiền Trả Góp Theo Tháng Chỉ Cần Cmnd. Ngoài việc bảo kê tội phạm, Năm Cam còn đủ uy để đóng vai “người thương thuyết” hóa giải hầu hết những mối ân oán giang hồ Sài Gòn. Thu nạp “chiến tướng” Dưới trướng của Năm Cam, ngoài hàng loạt những tên tuổi có “số má” như Lý “đôi” - tay kỳ bẻo hết sức quan trọng và lợi hại đã tham mưu cho Năm Cam tổ chức lại những sòng bạc di động và lôi kéo con bạc về chơi ở sòng đông nườm nượp. Gia nhập hàng ngũ tâm phúc của Năm Cam còn có Sáu “nhà”, Thảo “ma”, Ba Mạnh, Thành “đôla”, Thọ “Đại uý” cháu gọi Năm Cam bằng cậu ruột, Mười “đen”. Còn phải kể đến những tên giang hồ cộm cán như Luông “điếc”, Thành Chân, kế đến là Tuấn “tăng” gốc Hà Nội, chuyên tổ chức sòng xóc đĩa. Cuối cùng là Cường “híp”, có đại bản doanh là quán karaoke ôm trên đường Võ Văn Tần, được xem là ghê gớm nhất. Luông “điếc” được Năm Cam biết tiếng là trung thành và lỳ lợm từ hồi còn làm cai sòng cho Huỳnh Tỳ một trong 4 gã du đảng nổi tiếng thời Đại Cathay. Cưu mang gã giang hồ thất thế nhưng có máu liều mạng này, Năm Cam nhẩm tính đến việc dùng Luông “điếc” vào cuộc thanh toán mà theo y, chỉ có Luông mới đủ gan dạ, có nhiều điều lợi. Để Luông có thể sống một cách tạm gọi là “cơm no bò cưỡi” nhưng không thể trở thành giàu có để luôn lệ thuộc vào mình, Năm Cam cung cấp mọi yêu cầu của tên đàn em “điếc lác” này trong chừng mực còn kiểm soát được. Luông gá nghĩa với nữ quái Hà “trề” - một người xuất thân từ gia đình tử tế nhưng lại không có chút đàng hoàng nào. Những đòi hỏi quá quắt của cô vợ xinh xắn, trẻ trung làm Luông ngày càng lún sâu vào vòng kiềm tỏa của Năm Cam. Một chiến tướng khác của Năm Cam khiến giang hồ từ Nam ra Bắc đều nể phục đó chính là Thành Chân. Thành Chân tên thật là Ngô Chí Thành, gã thích đọc tiểu thuyết “Bỉ vỏ” của nhà văn Nguyên Hồng, rất thích tính cách tên tướng cướp ở bến Bính ngày xưa. Chính vì thế gã học được cái lẽ quân tử như thời “Lương Sơn Bạc”, đó là không cậy thế hiếp đáp kẻ yếu, người lành mà ngược lại còn sẵn sàng giúp họ khi họ bị kẻ khác hà hiếp, cướp bóc… Với người thường không có liên quan, họ nghĩ Thành là người lạnh lùng nhưng có tâm. Thành chân có bản lĩnh, khôn ngoan, mọi va chạm đều muốn giải quyết bằng đối thoại, không đạt kết quả khi đó huyết chiến thì Thành luôn là kẻ nắm phần thắng trong tay vì y biết tiên liệu, sắp xếp và đặc biệt là hiểu đối thủ. Năm Cam lớn lên từ sòng bạc rồi cũng chính sòng bạc đã mang lại cho Năm Cam rất nhiều tiền bạc, thế lực. Những ai đã nhận được đồng tiền của Năm Cam buông ra sẽ phải bị trả giá đắt nếu không trói chặt đời mình vào sự sai khiến của ông ta như một kẻ “ăn cơm chúa phải múa tối ngày”. Những tên giang hồ đang hành nghề gặp trắc trở, bị truy nã cùng đường đều đến xin “cậu Năm”, che chở. Hàng loạt đám đàn em lân cận của Năm Cam mua nhà lầu, tậu xế hộp. Đám quái nhập nha bình an vô sự sau hàng loạt vụ “dọn hàng” khu thương xá Chợ Lớn, Bình Tây. Đám quái cũng tung hoành khắp bến xe lam, xe buýt hay cũng thong dong “đi chợ” từ các khu Chợ Lớn đến chợ nhỏ. Chỉ riêng đám cướp giật ăn “bay” là đại cấm kỵ, bị Năm Cam sẵn sàng chỉ điểm, cống nạp bọn này cho cảnh sát hình sự. Toàn bộ đám quái Sài Gòn ai biết phận nấy, phải đều đặn cống nạp hàng tháng cho Năm Cam. Số tiền này sẽ được Năm Cam dùng vào “chi phí bình an” cho các đàn em. Mánh tình cảm này tạo cho các tên quái cảm giác mình được ông trùm quan tâm nâng đỡ. Với giang hồ Cầu Muối, nơi phát tích và thành danh hàng loạt anh chị cộm cán, Năm Cam mở rộng quan hệ và hình thành liên kết ngầm với các thế lực khác nhau. Phải kể đến Hiệp “phò mã” - kẻ được được giang hồ phong tặng danh xưng đầy tính mỉa mai bởi gã là con rể của ông trùm Năm Cam, Hiệp đã có lợi rất nhiều do thuở xưa từng là tên đầu đường xó chợ khu Cầu Muối. Rồi đến Châu Phát Lai Em, thành danh từ vụ “cạch tay đôi” và đâm chết 1 gã giang hồ giỏi võ và số má giang hồ cháu của Đực “bà Tiều” nhưng không hề bị kết án. Đây là bí ẩn làm giới giang hồ đâm ra chờn mặt Lai Em. Lai Anh, một tên chỉ nhờ núp theo sự nổi danh của Lai Em mà có thể tha hồ làm mưa làm gió một cõi. Sau Lai Em, anh em Cu Báo, Cu Tư còn có tên gọi là Tư “râu” có thể tổ chức các trường gà một cách thuận lợi vì có các “ông thầy” đứng sau lưng. Với chiếc thẻ cộng tác viên quân báo do Mười “điệp”, lúc ấy là phó ban phụ trách cấp, Cu Tư nghiễm nhiên đứng ngoài vòng luật pháp, do tính cả nể của các vị giới chức công an với ngành quân báo. Lai Em còn có sự yểm trợ ra mặt của Thiếu tá Ngọc còn gọi là Ngọc “sọ não” do bị thương ở đầu trên chiến trường K - kẻ đã liên kết làm ăn và thọ lãnh của Lai Em quá nhiều đến độ quên cả mình là quân nhân. Sài Gòn những năm giữa thập kỷ 90 là thời điểm thế lực Năm Càm bành trướng, biến khu Chợ Lớn thành lãnh địa bất khả xâm phạm của băng nhóm do y cầm đầu. Lúc đó, Sơn “bạch tạng”, nhân vật có tiếng nhất đất Bắc quyết định Nam tiến để làm ăn. Năm Cam tìm hiểu được biết quá khứ của Sơn sinh năm 1962 gốc Hà Nội, dáng người thư sinh, nước da trắng bóc nên biệt danh là “bạch tạng”. Giang hồ đất Bắc, người ta chỉ biết đến hai đại gia là Khánh “trắng” và Phúc “bồ”, còn tên tuổi của Sơn vẫn chỉ là ẩn số. Hóa giải ân oán giang hồ Ngoài việc bảo kê tội phạm, Năm Cam còn đủ uy để đóng vai “người thương thuyết” hóa giải hầu hết những mối ân ái giang hồ Sài Gòn. Câu chuyện sau đây là ví dụ cho thấy cái uy của ông trùm lớn cỡ nào. Vũ trường VIP trên đường Nguyễn Văn Chiêm, hàng đêm, dân chơi lắm của nhiều tiền từ các nơi đến tụ tập ca hát, nhảy nhót. Chủ nhân vũ trường luôn hậu đãi Thành Chân một chai Hennessy miễn phí mỗi khi đến vũ trường. Trong khi Mười “đen”, một tay chân thân tín khác của Năm Cam lại phải è cổ mua vé nên rất lấy làm đố kỵ Thành Chân. Gã cho đàn em dò la lên phương án “gỡ bản số giang hồ” của Thành Chân. Nửa đêm, Thành Chân rời vũ trường VIP, nhóm sát thủ liền bám theo. Đến một đoạn đường vắng, nhóm sát thủ chặn Thành Chân, chém vào lưng vào vai để gọi là “cảnh cáo”. Liệu thế chỉ có một mình, Thành Chân mang vết thương đến bệnh viện băng bó và im lặng không nói một lời dù biết chắc ai đứng sau chỉ đạo hạ thủ mình. Thế nhưng, cánh đàn em Hải Phòng của Thành Chân, đi đi về về thành phố Hoa Phượng đỏ, đã đem nỗi nhục của riêng Thành Chân kể lại cho “giang hồ đất Cảng” biết. Thành phố Hải Phòng vốn nổi danh là nơi lần lượt mọc lên những tay “chọc trời khuấy nước”, vì vậy khi nghe chuyện kể lại, giang hồ Đất Cảng không dễ chịu nỗi nhục này, quyết tìm kẻ “gỡ số” của “giang hồ đất Cảng” để tính sổ. Ngồi cùng bàn với Cu Lý một tay giang hồ khét tiếng Đất Cảng là 1 tên cùng độ tuổi, vẻ mặt hung ác lầm lì đang “đánh hơi” Mười “đen”. Lúc này một ả đào thân tín của Năm Cam ngồi sà vào lòng Cu Lý vuốt ve mơn chớn. Cu Lý nhìn qua bạn ngầm hỏi ý, gã bạn lắc đầu, mặt vẫn lạnh như băng. Vốn từng trải kinh nghiệm, ả đào này biết ngay có chuyện không ổn, giả lả mấy câu rồi lui luôn ra ngoài báo tin cho Năm Cam. Nghe kể lại đầu đuôi, y tái mặt, biết ngay là có chuyện lớn. Năm Cam bảo “Cu Lý mỗi khi vào Sài Gòn thường đến gặp y để chào xã giao, lần này chúng đến một cách âm thầm, ắt là có vần đề”. Năm Cam với sự nhạy bén bẩm sinh, đoán ra ngay Cu Lý muốn gì. Suy nghĩ một lúc, Năm Cam gọi điện thoại cho Mười “đen” cau mày gằn giọng ra lệnh cho gã đàn em về nhà nằm thủ thế. Mười “đen” hốt hoảng biết có chuyện nên hỏi dồn qua điện thoại nhưng Năm Cam không trả lời. Năm Cam bước vào phòng karaoke, cười xã giao. Thấy ông trùm xã hội đen miền Nam đột ngột xuất hiện, hai gã giang hồ Hải Phòng vội đứng dậy đón tiếp. Năm Cam vờ trách móc “Hai chú vào chơi sao không nhắn anh một tiếng, lỡ tụi nhỏ có gì thất thố, anh biết ăn nói làm sao với nhau?”. Đưa mắt nhìn nhau ngầm hội ý, sau phút im lặng, Cu Lý lên tiếng “Em xin giới thiệu với anh Năm đây là Hùng “tót”, bạn thân của em, bây giờ đang sống ở Anh Quốc về Việt Nam chơi”. “Hân hạnh được biết chú Hùng!”, Năm Cam vừa nói vừa đưa tay ra bắt. Sau vài ly xã giao, Năm Cam vào đề “Nghe tụi nhỏ báo lại hình như chú Lý có ý tìm thằng Mười?”. Đắn đo một lúc, Cu Lý nói toạc “Nói thật với anh Năm, chuyện của bọn em với thằng Mười “đen”, mong anh đừng xen vào! Danh dự của đất Hải Phòng đâu có thể để cho ai muốn làm gì thì làm! Em nghe mấy đứa em nó bảo thằng Mười này láo lắm”. Vẫn giữ nét mặt thản nhiên, Năm Cam mềm mỏng đỡ lời “Ồ có gì đâu chú ngại anh buồn. Giang hồ va chạm nhau là lẽ thường mà!”. Năm Cam ngồi xuống với lối nói chuyện khôn khéo không khó để moi được hết ruột gan Cu Lý. Năm Cam ôn tồn “Có lẽ các chú hiểu lầm rồi, thằng Mười cũng là thằng biết điều lắm, nếu không, dễ gì anh nhận nó về làm thằng em”. Nhận ra nét mặt chuyển biến trên gương mặt của hai tay anh chị Hải Phòng, Năm Cam biết thành công nên tiếp tục ôn tồn hóa giải hận thù rồi từ lúc nào tước luôn khẩu súng của Cu Lý đang trực nhả đạn. Còn nữa LÊ VŨ-THUỶ SINH-PHẠM TRƯỜNG/PLVN /nam-cam-ky-6-gian
Ở trong trại giam, Năm Cam giáp mặt với Đại Cathay – ông trùm du đãng Sài Gòn thời bấy giờ. Ngay từ khi mới vào trại làm “thực tập sinh” trong thế giới giang hồ thu nhỏ, y nuôi mộng một ngày sẽ trở thành ông trùm đất Sài Thành. Năm Cam, Ảnh “Giáp mặt” với thế giới du đãng Sài gòn Bị bắt về tội giết người, 3 anh em Bảy Xi, Nô “cao giò” và Năm Cam bị giam ở phòng 1B4 khám Chí Hòa, cạnh phòng Đại Cathay – ông trùm du đãng khét tiếng Sài Gòn thời bấy giờ. Năm Cam quan sát Đại Cathay từ xa, để ý từng cử chỉ, từng thái độ của người được xem là số một của giới giang hồ Sài Gòn, y nghĩ Đại Cathay cũng hết sức bình thường chẳng có một ưu điểm phi phàm nào. Ba “gà” – tay anh chị hùng cứ khu vực bến đò Thủ Thiêm thường đánh cờ tướng với Đại Cathay. Hai “kỳ thủ” cãi nhau bởi một nước cờ, càng lúc càng hăng, cuối cùng. Nói bằng mồm không xong, Đại Cathay to lớn như hộ pháp, nổi danh lì lợm đã lao vào động thủ, Ba “gà” nhỏ con hơn nhưng nghe đâu “nghề” rất khá. Cuộc đọ sức của hai đối tượng kéo dài suốt cả giờ đồng hồ không phân thắng bại, cuối cùng anh em của cả hai bên can được cuộc “cờ chiến” của hai đối thủ. Khi đã rời trận Ba “gà” tuyên bố “Mai tiếp!”. Quản ngục biết chuyện, lập tức đem Đại Cathay qua phòng giam khác trước khi xảy ra những chuyện tồi tệ hơn. Năm Cam suy nghĩ, làm anh chị mà hành xử kiểu đó không xứng tầm. Sài Gòn, Chợ Lớn sau Hiệp định Geneve cho đến cuối thập niên 1960, đời sống “tranh tối tranh sáng”, loạn du đãng làm các tướng lĩnh bất lực, họ dựa vào các đại ca giang hồ để “dĩ độc trị độc”. Còn giới giang hồ cũng có cách cư xử riêng, biến pháp luật thành chất xúc tác tô vẽ và khẳng định thêm “số má” của những tay anh chị tầm cỡ như Đại Cathay. Họ hàng quan chức, vợ con các tướng lĩnh cấu kết các băng nhóm giang hồ, xây nhà cho họ thuê mở vũ trường, sàn nhảy thoát y, sòng bạc, ma túy cũng không chừa. Cậu Mười – em vợ đệ nhất phu nhân, dựa hơi anh rể là Tổng thống Nguyễn Văn Thiệu để bất chấp pháp luật, giao du mật thiết các băng nhóm giang hồ cộm cán, trong đó có Đại Cathay. Luôn mặc quần jean, cổ đeo dây chuyền to tướng, mái tóc bồng bềnh nghệ sĩ, ngang tàng, có lúc Đại Cathay như quên hẳn mình là ai, gây hấn với tướng Nguyễn Cao Kỳ trên sàn nhảy. Các tướng lĩnh, những người cực kỳ giàu có thường gặp nhau trong “hậu cung” ở Chợ Lớn do người Hoa tổ chức, Đại Cathay cũng có mặt ở đó bằng cái uy giang hồ của mình để làm thượng khách, hóa thân thành hoàng đế theo kiểu “nhất dạ đế vương” bên mỹ nữ. Nghe qua câu chuyện, Năm Cam nghĩ làm giang hồ chỉ cần lấy sẹo một vài đối tượng, kèm theo có chút máu gan lì cũng có thể thành danh, mà như vậy, có gì là quá sức của mình. Năm Cam lao vào các trận đánh nhau trong tù, dĩ nhiên chỉ là đám lóc nhóc, cắc ké để tạo thanh danh. Y nhận ra, nếu là một tay giang hồ có tầm cỡ, việc kiếm tiền chẳng có gì là khó khăn và càng kiếm được nhiều tiền càng dễ tạo thêm vây cánh, nghĩa là thêm thanh thế, danh tiếng. Với cách nghĩ ấy, y bắt đầu cảm thấy rạo rực bầu máu nóng và khát vọng đổi đời bằng con đường tắt kiểu các tay anh chị y đã nhìn thấy. 3H2 – phòng kỷ luật do một tên tội phạm là Bé Bòn quản lý. Năm Cam bị chuyển qua phòng này. Bé Bòn hung ác có tiếng, y vẽ vòng phấn giữa phòng rồi bảo “Mày vô ngồi trong đó, tối nay tao tính sổ”. Sau đó, có lẽ thấy Năm Cam còn quá nhỏ tuổi nên được đặc cách miễn “thủ tục” chào phòng. Nhưng không lâu sau, Năm Cam chứng kiến cảnh Bé Bòn bị hai tên anh chị khác thanh toán chớp nhoáng bằng đòn đánh lén. Phòng kỷ luật 3H2 giải tán. Năm Cam rút ra một điều từ vụ thanh toán Bé Bòn, miễn là loại bỏ được địch thủ, còn phương tiện gì, thủ đoạn nào cũng làm được. Sau 18 tháng bị giam giữ, Năm Cam, Bảy Xi, Nô “cao giò” bước ra toà. Năm Cam nhận hết tội về mình và bị kết án 3 năm tù. Bảy Xi, Nô “cao giò” được trả tự do ngay tại tòa. Trở lại khám Chí Hòa, Năm Cam vào khu nhi đồng để quản lý. Tại đây, Năm Cam tham gia 1 vụ ẩu đả nên bị chuyển tới khu tù chính trị. Tại phòng giam này một người tù chính trị tên Sáu Hoa đã dạy Năm Cam biết chữ. Năm Cam rất có tình cảm và khâm phục những người tù chính trị này, đặc biệt trước đòn roi của bọn quản ngục họ vẫn rất kiên cường. Tay nhúng chàm Cận Tết Nguyên Đán, Năm Cam cầm mảnh giấy tha tù trên tay bước ra khỏi cổng khám Chí Hòa. Như bất kỳ cuộc hội ngộ nào, nước mắt, nụ cười và tất cả mừng tủi như òa vỡ khi Năm Cam từ xe taxi lững thững bước vào nhà ở hẻm Sáu Căn. Năm Cam tới sòng me của Bảy Xi chơi. Tọa lạc trong con hẻm được mệnh danh là Xóm Cầu Tiêu, sòng me của Bảy Xi hoạt động khá rôm rả. Vừa thấy mặt Năm Cam, Bảy Xi lại dúi vào tay đứa em vợ có thành tích xấp tiền kèm theo lời dặn “Cứ kẹt là cậu qua đây, với cậu, tôi không tiếc cái gì hết!”, cũng là để trả nghĩa em vợ gá thân nhận tội thay mình. Ở sòng bạc của Bảy Xi, Năm Cam tái hợp với nhiều thành phần bất hảo trong xã hội. Năm Cam gặp Sơn “lùn”, nhân vật quái kiệt khu bến tàu. Cứ mỗi lần y đi tù về là cảnh sát cảng Sài Gòn lại phải đau đầu vì tài ăn trộm của y. Sơn “lùn” hỏi “Chú muốn có tiền xài Tết không?”. Năm Cam gật đầu theo Sơn “lùn” đi trộm cắp. Đêm. Cả bọn gồm Nô “cao giò”, Của “cọp”, Bảy “trắng”, Năm Cam đột nhập kho hàng của bến tàu. Những tên trộm cạy tung các kiện thuốc tây, máy radio loại nhỏ cho vào túi vải rồi chuồn về an toàn. Năm Cam cảm thấy thắc mắc về phi vụ trộm cắp dễ như chỗ không người. Khi tập kết số hàng về nhà y ở khu vực chợ Cầu Cống thì gặp Sơn “lùn”, hắn bảo “Công việc của tụi bây xong rồi, giờ tao lãnh trách nhiệm đi tìm mối tiêu thụ”. Chiều 30 Tết, Sơn “lùn” trở về đưa tất cả qua nhà hàng Đồng Khánh nhận tiền, ăn bữa tiệc tất niên tương đối linh đình. Sơn hồ hởi tuyên bố mỗi người nhận trước đồng, mùng 2 Tết sẽ nhận phần gấp 3-4 lần. Nhưng sau đó, Sơn đã ôm trọn số tiền còn lại lặn mất tăm. Năm Cam cầm tiền đi gặp Tư Xẩm bàn bạc mua nhà 148/31 Tôn Đản bằng đồng tiền do chính bản thân kiếm được, dù là tiền ăn trộm. Sau đó, vụ án được cảnh sát điều tra làm rõ, đồng bọn của Năm Cam tham gia vụ trộm lần lượt bị bắt nhưng riêng Năm Cam được Bảy Xi lo liệu nên thoát án. Một số tiền lót tay được tung ra kịp lúc và đúng người, cộng thêm Năm Cam không nằm trong danh sách những tên trộm chuyên nghiệp nên Bảy Xi dễ dàng cứu được y một khoá tù dài đằng đẵng. Bảy Xi vỗ vai em vợ, khuyên “Cậu cần gì cứ qua anh, việc gì phải dây vào ba cái vụ trộm cắp mang tiếng mà lỡ có gì tội cho vợ con”. Sau phi vụ đầu đời, Năm Cam rút ra được bài học quí báu “Thề không bao giờ lao vào cách kiếm tiền theo kiểu lưu manh cấp thấp”. Theo Lê Vũ – Thủy Sinh – Phạm Trường Báo Pháp Luật
Nhờ quan hệ đặc biệt với những quan chức ngành công an, Năm Cam đã dựng kịch bản “cứu chúa” đổ tội cho đàn em, bẻ cong chứng cứ và làm sai lệch hồ sơ khiến vụ án đi vào bế tắc, nhờ vậy đã cứu con cháu trong gia tộc thoát án giết người bình an vô sự. Kịch bản thế thân “cứu chúa” Nghe Hiệp kể lại tỉ mỉ mọi chi tiết, Năm Cam lặng lẽ suy nghĩ. Để cứu những thành viên của gia tộc ra khỏi vụ giết hai người, trong đó có một cảnh sát hình sự là chuyện không đơn giản chút nào. Bẩm sinh của một con cáo già, Năm Cam tự biết mình phải cầu cứu những ai. Sau khi nắm tình hình Năm Cam nhận xét việc Thịnh bị đánh ở Hải Triều là chuyện nhỏ, nhưng Thọ là cha của Thịnh đáng lẽ khi biết Thịnh gọi điện kêu Bảy Việt ra quán đánh nhau thì phải can ngăn. Đằng này Thọ còn theo Thịnh ra Hải Triều để đánh nhau. Sự có mặt của Thọ ở Hải Triều là nguyên nhân để xảy ra vụ án làm chết hai người. Tối 29/01/2000, Năm Cam cùng Hồ Việt Sử đến nhà Hiệp, gọi cho Thượng tá Nguyễn Mạnh Trung rồi Thượng tá Dương Minh Ngọc, đều là những sĩ quan công an Năm Cam từng cộng tác làm đặc tình lúc “hàn vi” ở hẻm 148 Tôn Đản quận 4. Thượng tá Nguyễn Mạnh Trung là cao thủ điều tra trọng án, còn Thượng tá Dương Minh Ngọc là sĩ quan cảnh sát hình sự lừng danh, anh em SBC thường lấy hình ảnh anh quên thân mình bảo vệ nhân dân, dũng cảm triệt phá các băng cướp sừng sỏ để làm gương. Sau khi được cầu cứu, Thượng tá Nguyễn Mạnh Trung gặp riêng Năm Cam để thuyết phục đưa Bảy Việt ra đầu thú. Nếu Bảy Việt ra tự thú như gợi ý của Nguyễn Mạnh Trung và khai theo sắp xếp của Năm Cam, có nghĩa Bảy Việt là kẻ chủ mưu, nhưng lỡ Bảy Việt phản cung thì sao. Năm Cam quyết định sẽ tính cách khác chứ không để Bảy Việt đầu thú. Sau Tết Nguyên đán, Hiệp đến nhà Kim Anh thuyết phục Bảy Việt nhưng tên này không đồng ý với kế hoạch trên. Bảy Việt trốn sang Campuchia nhờ các mối quan hệ của gia đình Năm Cam, rồi dùng hộ chiếu giả định xuất ngoại sang Canada nhưng bị cảnh sát Thái Lan phát hiện nên kế hoạch không thành. Năm Cam xoa tay tỏ vẻ yên tâm khi Kim Anh thông báo về tình hình của Bảy Việt. Với y, kẻ nào dám đụng vào gia đình, con cháu của y đều phải trả giá. Bởi vì, chỉ có gia đình y mới xứng đáng là người và mạng sống mới đáng quý. Còn bất kỳ ai khác, sống chết chẳng khác gì con ruồi. Thọ đại úy Bẻ cong chứng cứ Sau khi vụ trọng án xảy ra, Đại tá Võ Văn Măng Phó Giám đốc Công an TP. Hồ Chí Minh đã chỉ đạo cơ quan điều tra vào cuộc, báo cáo kết quả điều tra vì sao trung sĩ Phan Lê sơn bị giết trong thời gian sớm nhất. Cơ quan điều tra giao Công an quận 1 triệu tập Đặng Thu Thơm chủ quán Cấm Chỉ đến để làm việc. Chồng Thu Thơm công tác tại Đội An ninh điều tra - Công an quận 1 cũng được mời lên làm việc. Điều tra viên Nguyễn Văn Thành và Trưởng Công an quận 1 là Vũ Chinh tiếp Thu Thơm. Ông Chinh trực tiếp hỏi Thu Thơm theo kiểu mớm ý “Bọn nó đã ra đầu thú hết cả rồi, sự việc đã rõ hết, nhưng muốn cô khai đúng sự việc. Vì bọn chúng nói là vẫn thường xuyên tới quán cô ăn và biết cô. Con dao chúng nó lấy chém nhau là ở quán của cô, Bảy Việt đã dùng con dao này chém Phan Lê Sơn”. Thơm ngạc nhiên “Dạ không có chuyện đó, dao nhà cháu vẫn còn nguyên, hơn nữa không dính chút máu nào. Người chém Sơn mặc áo trắng chứ không phải Bảy Việt”. Biết chồng Thơm cũng là 1 chiến sĩ công an, ông Chính nói vòng vo “Chồng cô là người tốt, nếu cô không khai đúng sự việc thì sẽ ảnh hưởng đến công việc của chồng”. Ông Chinh đưa Thơm sang phòng Phó trưởng Công an quận Nguyễn Hoàng Tuấn. Tuấn gặng hỏi “Sao không chịu khai hết, lại cứ nói là người áo trắng chém. Tôi khẳng định là Sơn đã lấy dao trong quán Cấm Chỉ chém lại bọn nó và thằng Thịnh nó khai là nó lấy dao ở quán em mà, nó chém xong thì bỏ dao lại”. Thơm một mực khẳng định “Em biết gì đã khai hết, Sơn không có lấy con dao ở quán em chém Thịnh”. Ông Tuấn tiếp tục tra hỏi “Anh nói cho em biết nhé, dao bọn nó và thằng Sơn lấy ở trong quán em, mà em nói không có thì mai mốt anh cứ triệu tập em hoài xem em có dám không lên không. Còn chuyện phát triển của chồng và việc buôn bán của em nữa”. Tình tiết Phan Lê Sơn lấy con dao của quán Cấm Chỉ được hình thành, vụ án được điều tra sang hướng Trung sĩ Phan Lê Sơn và bọn côn đồ xô xát nhau do ăn nhậu. Sơn lấy dao ở quán Cấm Chỉ đánh lại và sau đó bị bọn côn đồ cướp dao chém chết. Thượng tá Nguyễn Mạnh Trung căn cứ vào chứng cứ thu thập được về Thọ “đại úy” còn yếu, chỉ là gây rối trật tự công cộng, chưa đủ cơ sở khởi tố và bắt giam Thọ về tội giết người. Mạnh Trung báo cáo Đại tá Võ Văn Măng cần tiếp tục thu thập tài liệu, chứng cứ để bắt đúng người, đúng tội thì sẽ thuyết phục hơn. Sau khi bị Công an quận 1 tra hỏi một cách khó hiểu ngày 4/4/2000, nhân chứng Đặng Thu Thơm đã làm đơn trình bày gửi lãnh đạo Công an TP. Hồ Chí Minh và các cơ quan chức năng đề nghị làm rõ. Lần đó cơ quan điều tra đã không xem xét Thọ “đại úy” theo hướng tội giết người từ hành vi cầm đầu, xúi kẻ khác phạm tội để tìm chứng cứ chứng minh là một sai sót lớn. Nếu căn cứ khoản 2 điều 245 Bộ luật Hình sự để bắt Thọ sẽ có lợi hơn là để hắn ta ngoài xã hội, bởi hắn vì là cháu ruột kêu Nam Cam bằng cậu, nên Thọ có vai trò rất quan trọng trong tổ chức tội phạm của Năm Cam. Do không bắt Thọ nên hắn đã bỏ trốn khi sức khỏe đã khá hơn, công tác điều tra truy tìm thủ phạm giết Phan Lê Sơn gặp rất nhiều khó khăn. Ban Giám đốc Công an TP. Hồ Chí Minh chỉ đạo Thượng tá Dương Minh Ngọc Trưởng phòng Cảnh sát Hình sự, Thượng tá Nguyễn Mạnh Trung Phó trưởng phòng Cảnh sát điều tra gặp riêng Nam Cam, thuyết phục y đưa Bảy Việt về đầu thú sau khi phát hiện gã đang lẩn trốn bên Campuchia. Tuy nhiên, Bảy Việt có đến cơ quan điều tra tự thú nhưng lại khai báo theo sự sắp xếp của Năm Cam. Điều tra viên Đặng Hải Tương cho Bảy Việt đối chất các đối tượng tham gia gây án đã khi y là kẻ chủ mưu, cầm đầu vụ án giết cảnh sát hình sự Phan Lê Sơn nhưng y phản cung. Điều tra viên triệu tập Thọ, Hiệp và những người Bảy Việt vừa khai đến trại giam Chí Hòa đối chất với Bảy Việt. Khi đã có tội phạm đầu thú, hướng điều tra tất nhiên sẽ tập trung làm rõ hành vi phạm tội của họ. Năm Cam bí mật cho Bảy Việt biết chờ đến khi kết luận điều tra về vụ án được hoàn thành, chuyển sang VKS và đưa ra tòa xét xử. Khi đó nếu kẻ đầu thú phản cung thì vụ án sẽ rơi vào bế tắc, phải hoàn trả hồ sơ cho cơ quan điều tra, lúc đó mọi chuyện sẽ diễn tiến theo hướng gây rối trật tự công cộng, Bảy Việt sẽ được thoát vòng lao lý. Làm theo chỉ đạo, Bảy Việt phản cung, phủ nhận lời khai của mình “Không có ai xúi giục và giúp đỡ tôi trốn qua Campuchia cả!”. Thượng tá Nguyễn Mạnh Trung ký kết quả điều tra, chuyển hồ sơ kết luận Bảy Việt là kẻ chủ mưu vụ án giết Phan Lê Sơn sang Viện kiểm sát TP. Hồ Chí Minh. Bảy Việt thấy mình có khả năng bị nhận mức án cao nhất nên đã viết đơn kêu oan và tố cáo Năm Cam. Với những tài liệu, chứng cứ cơ quan điều tra đã thu thập được đã đủ cơ sở kết luận Năm Cam, Hiệp “phò mã”, Thọ “đại úy” và những người có liên quan theo lời khai của Bảy Việt phạm tội tổ chức, cưỡng ép người khác trốn đi nước ngòai hoặc ở lại nước ngòai trái phép. Vậy còn những kẻ như Nguyễn Hữu Thịnh, Bảy Việt, Minh bu đã lôi kéo, xúi giục đồng bọn sát hại cảnh sát hình sự Phan Lê Sơn thì sao? Căn cứ kết luận và đề nghị truy tố Thọ tội “Gây rối trật tự công cộng”, Nguyễn Thị Kim Yến, Lê Thị Hồng Ngọc, Phan Thị Trúc tội “Che giấu tội phạm”. Và các bị can còn lại bị đề nghị truy tố về tội “Giết người” của cơ quan điều tra. Viện kiểm sát nhân dân TP. Hồ Chí Minh đã ra cáo trạng chuyển sang Tòa án nhân dân cùng cấp. Thủ phạm, chủ mưu giết Phan Lên Sơn là những tên con cháu trong gia đình và những tên đàn em thân cận của Năm Cam, sau khi án mạng xảy ra, Năm Cam dùng tiền dàn xếp, can thiệp vào quá trình điều tra làm sai lệch hồ sơ vụ án. Thọ tuy là kẻ chủ mưu nhưng chỉ bị khởi tố tội “Gây rối trật tự công công cộng” và được tại ngọai. Năm Cam, Hiệp “phò mã” gần như ngoài cuộc. Kết luận điều tra và cáo trạng sau đó đều xác định Bảy Việt là kẻ chủ mưu giết người, từ việc đưa hung khí đến lôi kéo đồng bọn đánh nhau và đâm chết Phan Lê Sơn, Phạm Phước Hưng. Tuy nhiên lời khai của Bảy Việt có nhiều khuất tất, có không ít sai phạm trong quá trình điều tra. Thêm vào đó là lá đơn của nhân chứng Đặng Thu Thơm gửi lãnh đạo Công an Chí Minh và các cơ quan chức năng đề nghị làm rõ việc điều tra vòng vo của Công an quận 1, tiếp đó là lá đơn kêu oan, tố cáo của Bảy Việt khi phát hiện mình có nguy cơ chịu án “dựa cột”. Ngay sau đó, cuộc họp giữa Tòa án, Viện kiểm sát và Công an Chí Minh đã diễn ra, Thẩm phán Bùi Hòang Doanh Chánh án TAND TP. Hồ Chí Minh phát biểu “Tòa trọng chứng hơn trọng cung, yêu cầu cơ quan điều tra xác định rõ vai trò của Bảy Việt, làm rõ nguồn gốc các lọai hung khí gây án, không để lọt người, lọt tội”. Ông Nguyễn Văn Bông Viện trưởng VKSND thành phố đề nghị cơ quan điều tra làm rõ vài trò của Bảy Việt trong vụ án, xác định nguồn gốc hung khí gây án. Lá đơn của nhân chứng Đặng Thu Thơm được Cục Cảnh sát điều tra - Bộ Công an và VKSND Tối cao tiếp nhận. Sau khi xem xét có dấu hiệu sai phạm trong điều tra, xử lý, Tổng cục Cảnh sát vào cuộc sau khi Viện Khoa học hình sự cử lực lượng giám định pháp y thực nghiệm các cơ chế hình thành dấu vết, thương tích, xác định các lọai hung khí gây nên thương tích trên hai tử thi Phan Lê Sơn và Hồ Phước Hưng. Vụ án trung sĩ Phan Lê Sơn vì thế rơi vào thế bế tắc, phải đến khi “giang hồ đất Cảng” ào ạt “Nam tiến”, khuấy động địa bàn làm ăn khiến ông trùm đứng ngồi không yên. Giọt nước tràn ly khi Năm Cam “lệnh” cho Hải “bánh” một gã du đảng nổi tiếng Đất Bắc sát hại bà trùm “giang hồ đất Cảng” là Dung Hà thì vụ án mới tiếp tục được điều tra làm rõ, từ đây chân tướng Năm Cam và đồng bọn mới lộ diện. Còn nữa LÊ VŨ – THỦY SINH – PHẠM TRƯỜNG/PLVN /nam-cam-ky-16-mot-loat-hao-thu-con-
Trước nguy cơ dính án đi cải tạo tập trung, Năm Cam đã vung ra cả “núi tiền” để chạy vạy, cầu cứu hàng loạt quan chức cấp cao, nhờ vậy y thoát án một cách ngoạn mục. Hiệp “phò mã” bay ra Hà Nội cùng với Trúc “mẫu hậu” tiếp tục chạy án cho cha vợ. Thắng “tài dậu” dẫn vợ và con rể Năm Cam đến nhà Thuyết, có Long “đầu đinh” cùng đi. Thuyết thẳng thắn đặt vấn đề “hầu bao” với Trúc “mẫu hậu” và bảo “Nếu bà chị đủ khả năng tài chính, tôi sẽ giới thiệu cho gặp ông Nguyễn Thập Nhất”. Thuyết quan hệ khá mật thiết với người vừa được anh ta nhắc đến từ năm 1993, là Trưởng Phòng giam giữ và cải tạo ở Viện kiểm sát Hà Nội. Nghiên cứu tất cả chi tiết liên quan, ông Nhất tuyên bố Có thể khiếu nại, việc giam giữ Năm Cam sai pháp luật là có cơ sở. Ông khẳng định, nếu bị bắt giữ bởi cơ quan điều tra thì phải có chứng cớ buộc tội được VKS ngang cấp phê duyệt. Nếu bị bắt để sau đó đưa đi tập trung cải tạo, thì việc giữ Năm Cam ở trại T16 là sai, phải đưa đi cơ sở để giáo dục. Trúc “mẫu hậu” than vãn, được Nguyễn Thập Nhất trực tiếp soạn đơn kêu oan. Mừng như bắt được vàng, Hiệp bàn bạc với ông Nhất và Thuyết để thực hiện việc khiếu nại, kêu oan cho ông bố vợ. Thế là, ông Nhất hướng dẫn Hiệp thực hiện các công đoạn cần thiết. Cũng với mối quan hệ sẵn có, ông Nhất đưa Hiệp và Thuyết đến gặp ông Cường, thư ký riêng của ông Lê Thanh Đạo Viện trưởng VKSND Tối cao. Mỗi túi quà gồm rượu tây, bánh… trị giá vài ngàn USD, được đặt vào thêm chiếc phong bì đựng USD do Hiệp và Thuyết thiết kế mang đến do sự chỉ đạo của ông Nhất, để trao cho ông Cường một túi, nhờ ông này trao lại cho ông Viện trưởng đầy quyền uy một túi y hệt. Rời nhà ông Lê Thanh Đạo, Thuyết bàn với Hiệp chuẩn bị tiền giải thoát tập trung cải tạo cho Năm Cam. Thuyết bảo “Có hai phương án. Thứ nhất, thông qua cơ quan ngôn luận báo chí để đăng tải đơn kêu oan của Năm Cam trên báo nhằm tạo áp lực của dư luận, công luận, buộc các cơ quan bảo vệ pháp luật phải thả tự do cho Năm Cam. Thứ nhì, đặt vấn đề với một số cá nhân có chức quyền ở cơ quan pháp luật để nhờ xem xét, chạy tội cho anh Năm”. Thuyết cầm tiền của Hiệp cho vào từng phong bì, rồi cùng đến nhà riêng một số cá nhân trong cơ quan bảo vệ pháp luật và cơ quan ngôn luận. Năm 1992, nhà báo Đình Khuyến và Trần Mai Hạnh bị tai nạn giao thông, cấp cứu tại Bệnh viện Việt Đức. Đình Khuyến tử nạn, còn Trần Mai Hạnh bị hỏng một mắt. Thuyết đến thăm ông Hạnh trong khu tập thể Đài tiếng nói Việt Nam. Người vợ thứ hai của Thuyết được ông Hạnh nhận vào làm việc tại Trung tâm Quảng cáo và Tiếp thị của đài, sau đó hai người trở nên thân thiết cho đến khi ông Hạnh làm Tổng thư ký Hội Nhà báo Việt Nam, kiêm Tổng biên tập báo Nhà báo và Công luận và vẫn xem Thuyết như đứa em kết nghĩa. Nhà báo Trần Mai Hạnh cầm lá đơn kêu oan của vợ Nam Cam. Thuyết bảo “Nhờ anh đăng báo giúp”. Ông Hạnh đắn đo. Thuyết bảo cam kết đây là oan ức thật sự. Năm Cam tuy có phạm pháp, nhưng lão ta là đặc tình cấp 3 của công an TP. Hồ Chí Minh. Năm Cam thoát án ngoạn mục nhờ vung “núi tiền khủng" Ông Hạnh đưa vụ kêu oan của vợ Năm Cam lên mặt báo. Nội dung các bài báo ông Hạnh đưa ra khẳng định bắt Năm Cam tập trung cải tạo là sai phạm nghiêm trọng. Lý lẽ ông Hạnh đưa ra rất dễ làm người đọc tin là sự thật. Không dừng lại ở phạm vi viết bài mà còn chuyển đơn khiếu nại tới ông Phạm Sỹ Chiến Phó viện trưởng VKSND Tối cao đề nghị xem xét đơn của Trúc “mẫu hậu”. Cầm các bài báo của ông Hạnh, Nguyễn Thập Nhất, Trưởng phòng giam giữ Viện kiểm sát nhân dân Hà Nội dẫn Thuyết và Hiệp đến nhà riêng của ông Phạm Sỹ Chiến. Thuyết giới thiệu ông Chiến xem xét giúp đỡ đơn khiếu nại bị tập trung cải tạo oan của Năm Cam do bà Trúc đứng tên. Ông Chiến không tiếp nhận đơn ở nhà riêng, yêu cầu gửi đơn đến VKSND Tối cao để xem và đề xuất. Lá đơn công khai đầy tính chính thống của bà Phan Thị Trúc vợ Năm Cam, đã xuất hiện trên bàn làm việc của lãnh đạo VKSND Tối cao như vậy. Ông Chiến được tặng một túi quà và Hiệp đưa cho Thuyết USD nữa để Thuyết đến tận nhà riêng của ông Chiến lắp đặt một dàn âm thanh, đầu đĩa VCD loại tối tân lúc bấy giờ. Nhận đơn khiếu nại của bà Trúc, ông Chiến giao Vụ Kiểm sát điều tra án trị an thẩm tra và xác minh. Ngày 6/10/1995, ông Chiến đã ký công văn 1597 gửi lãnh đạo Bộ Nội vụ đề nghị chỉ đạo cơ quan Cảnh sát điều tra cung cấp cho VKSND Tối cao lý do Năm Cam bị bắt, tài liệu về hành vi phạm pháp của Năm Cam, thành phần xét duyệt tập trung cải tạo và thủ tục bắt Năm Cam. Lãnh đạo Tổng cục Cảnh sát - Bộ Nội vụ ban hành công văn phúc đáp khẳng định việc bắt tập trung cải tạo đối với Năm Cam là thực hiện ý kiến chỉ đạo cũa Thủ Tướng Chính phủ, tập trung cải tạo Năm Cam là đúng thủ tục, đúng đối tượng được nhân dân và công luận đồng tình, ủng hộ. Ngày 13/2/1996, ông Chiến chủ trì cuộc họp cùng lãnh đạo Bộ Nội vụ bàn giải quyết đơn khiếu nại của vợ Năm Cam và trả lời báo Nhà báo và Công luận. Cơ quan Cảnh sát Điều tra - Bộ Công An làm việc với ông Trần Mai Hạnh về việc Thuyết và Hiệp đặt vấn đề nhờ xem xét việc đăng tải trên báo Nhà báo và Công luận về đơn kêu oan cho Năm Cam do bà Trúc đứng tên. Hỏi về kết luận bắt Năm Cam cải tạo là sai phạm nghiêm trọng ông Hạnh có cử phóng viên hoặc ông có trực tiếp đi xác minh, thu thập tài liệu hay không. Ông Hạnh trả lời căn cứ vào đơn của bà Trúc, nghiên cứu công văn 1333 ngày 19/8/1996 của VKSND Tối cao gửi Bộ Nội vụ kiến nghị hủy bỏ quyết định tập trung giáo dục cải tạo đối với Năm Cam của UBND Chí Minh để khẳng định. Nhưng đó là tài liệu mật, và mới chỉ là kiến nghị, chưa phải là kết luận chính thức, dùng kiến nghị của một phía để khẳng đinh là sai phạm trên báo chí, là vi phạm luật báo chí. Ông Hạnh đuối lý. Lãnh đạo Bộ Nội vụ nêu tóm tắt về việc tập trung giáo dục cải tạo Năm Cam, một đối tượng rất nguy hiểm cho an ninh trật tự xã hội là ý kiến chỉ đạo của Thủ tướng Chính phủ, nhằm kiên quyết đấu tranh lọai trừ phần tử xấu. Bộ Nội vụ chỉ đạo Cảnh sát điều tra chuyển 3 tập tài liệu, hồ sơ về việc tập trung cải tạo Năm Cam đến VKSND Tối cao để nghiên cứu trao đổi xem xét và truy xét các tên tội phạm có liên quan đến Năm Cam. Nếu có cơ sở thì khởi tố để xử lý hình sự đối với Năm Cam. Sau khi nghiên cứu hồ sơ ông Chiến giao ông Trần Thanh Phong Vụ trưởng Vụ điều tra án trị an - VKSND Tối cao chủ trì cuộc họp với Cơ quan Cảnh sát điều tra - Bộ Nội Vụ. Tiếp đó, ngày 18/9/1996, ông Chiến ký công văn 1333/KSĐT-TA kiến nghị Bộ trưởng Bộ Nội vụ hủy quyết định tập trung cải tạo số 73 ngày 20/5/1995 của UBND TP. Hồ Chí Minh đối với Năm Cam. Văn bản đóng dấu “Mật”, chỉ sao y gửi Văn phòng Quốc hội, Văn phòng Chủ tịch nước và Văn phòng Chính phủ. Trong vụ này, ông Nhất được Hiệp đưa cho USD gọi là đền ơn. Lá đơn của bà Phan Thị Trúc, kháng nghị của VKSND Tối cao, được lần lượt đăng tải. Trong việc này, ông Hạnh được đền đáp bằng một đồng hồ Thuỵ Sĩ loại đắt tiền, một dàn âm thanh đầu đĩa hệt ông Phạm Sĩ Chiến. Ngoài ra, với lý do sữa chữa nhà cửa, ông Hạnh hỏi vay Thuyết và Hiệp 140 triệu đồng. Ông Phạm Sỹ Chiến - người có quyền năng pháp luật rất lớn đã đáp ứng đúng nguyện vọng của vợ con Năm Cam. Kết quả nhãn tiền là gần 60 ngàn đô la được vung ra đúng lúc đã giúp Năm Cam khỏi bị truy tố và y được trả tự do sớm hơn thời hạn 7 tháng. Ngày Năm Cam ra trại, Thắng “tài dậu” lái xe chở Thuyết và cả nhà Năm Cam lên trại đón rước y về. Gia đình Năm Cam lưu lại Hà Nội mấy hôm trước khi về TP. Hồ Chí Minh, được thiết đãi như thượng khách. Trở lại với cuộc sống, Năm Cam bị cơ quan công an theo dõi và quản thúc sát sao. Hàng ngày Năm Cam thức dậy lúc 6h30 phút sau khi có mặt tại Công viên Tao Đàn để nghe Thảo “ma” báo cáo tình hình các sòng bạc và nộp tiền bảo kê. Sau đó là lịch trình vui chơi giải trí rất tao nhã, Năm Cam lao vào cuộc chơi truỵ lạc cho bỏ những ngày cùng khổ, túng quẩn lúc đi tập trung cải tạo. Còn nữa LÊ VŨ – THỦY SINH – PHẠM TRƯỜNG/PLVN /nam-cam-ky-14-song-bac-bi-to-gi
Thu nạp “chiến tướng” Dưới trướng của Năm Cam, ngoài hàng loạt những tên tuổi có “số má” như Lý “đôi” - tay kỳ bẻo hết sức quan trọng và lợi hại đã tham mưu cho Năm Cam tổ chức lại những sòng bạc di động và lôi kéo con bạc về chơi ở sòng đông nườm nượp. Gia nhập hàng ngũ tâm phúc của Năm Cam còn có Sáu “nhà”, Thảo “ma”, Ba Mạnh, Thành “đôla”, Thọ “Đại uý” cháu gọi Năm Cam bằng cậu ruột, Mười “đen”. Còn phải kể đến những tên giang hồ cộm cán như Luông “điếc”, Thành Chân, kế đến là Tuấn “tăng” gốc Hà Nội, chuyên tổ chức sòng xóc đĩa. Cuối cùng là Cường “híp”, có đại bản doanh là quán karaoke ôm trên đường Võ Văn Tần, được xem là ghê gớm nhất. Luông “điếc” được Năm Cam biết tiếng là trung thành và lỳ lợm từ hồi còn làm cai sòng cho Huỳnh Tỳ một trong 4 gã du đảng nổi tiếng thời Đại Cathay. Cưu mang gã giang hồ thất thế nhưng có máu liều mạng này, Năm Cam nhẩm tính đến việc dùng Luông “điếc” vào cuộc thanh toán mà theo y, chỉ có Luông mới đủ gan dạ, có nhiều điều lợi. Để Luông có thể sống một cách tạm gọi là “cơm no bò cưỡi” nhưng không thể trở thành giàu có để luôn lệ thuộc vào mình, Năm Cam cung cấp mọi yêu cầu của tên đàn em “điếc lác” này trong chừng mực còn kiểm soát được. Luông gá nghĩa với nữ quái Hà “trề” - một người xuất thân từ gia đình tử tế nhưng lại không có chút đàng hoàng nào. Những đòi hỏi quá quắt của cô vợ xinh xắn, trẻ trung làm Luông ngày càng lún sâu vào vòng kiềm tỏa của Năm Cam. Một chiến tướng khác của Năm Cam khiến giang hồ từ Nam ra Bắc đều nể phục đó chính là Thành Chân. Thành Chân tên thật là Ngô Chí Thành, gã thích đọc tiểu thuyết “Bỉ vỏ” của nhà văn Nguyên Hồng, rất thích tính cách tên tướng cướp ở bến Bính ngày xưa. Chính vì thế gã học được cái lẽ quân tử như thời “Lương Sơn Bạc”, đó là không cậy thế hiếp đáp kẻ yếu, người lành mà ngược lại còn sẵn sàng giúp họ khi họ bị kẻ khác hà hiếp, cướp bóc... Với người thường không có liên quan, họ nghĩ Thành là người lạnh lùng nhưng có tâm. Thành chân có bản lĩnh, khôn ngoan, mọi va chạm đều muốn giải quyết bằng đối thoại, không đạt kết quả khi đó huyết chiến thì Thành luôn là kẻ nắm phần thắng trong tay vì y biết tiên liệu, sắp xếp và đặc biệt là hiểu đối thủ. Năm Cam lớn lên từ sòng bạc rồi cũng chính sòng bạc đã mang lại cho Năm Cam rất nhiều tiền bạc, thế lực. Những ai đã nhận được đồng tiền của Năm Cam buông ra sẽ phải bị trả giá đắt nếu không trói chặt đời mình vào sự sai khiến của ông ta như một kẻ “ăn cơm chúa phải múa tối ngày”. Những tên giang hồ đang hành nghề gặp trắc trở, bị truy nã cùng đường đều đến xin “cậu Năm”, che chở. Hàng loạt đám đàn em lân cận của Năm Cam mua nhà lầu, tậu xế hộp. Đám quái nhập nha bình an vô sự sau hàng loạt vụ “dọn hàng” khu thương xá Chợ Lớn, Bình Tây. Đám quái cũng tung hoành khắp bến xe lam, xe buýt hay cũng thong dong “đi chợ” từ các khu Chợ Lớn đến chợ nhỏ. Chỉ riêng đám cướp giật ăn “bay” là đại cấm kỵ, bị Năm Cam sẵn sàng chỉ điểm, cống nạp bọn này cho cảnh sát hình sự. Toàn bộ đám quái Sài Gòn ai biết phận nấy, phải đều đặn cống nạp hàng tháng cho Năm Cam. Số tiền này sẽ được Năm Cam dùng vào “chi phí bình an” cho các đàn em. Mánh tình cảm này tạo cho các tên quái cảm giác mình được ông trùm quan tâm nâng đỡ. Với giang hồ Cầu Muối, nơi phát tích và thành danh hàng loạt anh chị cộm cán, Năm Cam mở rộng quan hệ và hình thành liên kết ngầm với các thế lực khác nhau. Phải kể đến Hiệp “phò mã” - kẻ được được giang hồ phong tặng danh xưng đầy tính mỉa mai bởi gã là con rể của ông trùm Năm Cam, Hiệp đã có lợi rất nhiều do thuở xưa từng là tên đầu đường xó chợ khu Cầu Muối. Rồi đến Châu Phát Lai Em, thành danh từ vụ “cạch tay đôi” và đâm chết 1 gã giang hồ giỏi võ và số má giang hồ cháu của Đực “bà Tiều” nhưng không hề bị kết án. Đây là bí ẩn làm giới giang hồ đâm ra chờn mặt Lai Em. Lai Anh, một tên chỉ nhờ núp theo sự nổi danh của Lai Em mà có thể tha hồ làm mưa làm gió một cõi. Sau Lai Em, anh em Cu Báo, Cu Tư còn có tên gọi là Tư “râu” có thể tổ chức các trường gà một cách thuận lợi vì có các “ông thầy” đứng sau lưng. Với chiếc thẻ cộng tác viên quân báo do Mười “điệp”, lúc ấy là phó ban phụ trách cấp, Cu Tư nghiễm nhiên đứng ngoài vòng luật pháp, do tính cả nể của các vị giới chức công an với ngành quân báo. Lai Em còn có sự yểm trợ ra mặt của Thiếu tá Ngọc còn gọi là Ngọc “sọ não” do bị thương ở đầu trên chiến trường K - kẻ đã liên kết làm ăn và thọ lãnh của Lai Em quá nhiều đến độ quên cả mình là quân nhân. Sài Gòn những năm giữa thập kỷ 90 là thời điểm thế lực Năm Càm bành trướng, biến khu Chợ Lớn thành lãnh địa bất khả xâm phạm của băng nhóm do y cầm đầu. Lúc đó, Sơn “bạch tạng”, gã giang hồ máu mặt nhất đất Bắc do sa cơ lỡ vận đã có thời gian phiêu bạt vào Sài Gòn. Năm Cam tìm hiểu được biết quá khứ của Sơn sinh năm 1962 gốc Hà Nội, dáng người thư sinh, nước da trắng bóc nên biệt danh là “bạch tạng”. Giang hồ đất Bắc, người ta chỉ biết đến hai đại gia là Khánh “trắng” và Phúc “bồ”, còn tên tuổi của Sơn vẫn chỉ là ẩn số. Chỉ vì một vụ va chạm nhỏ mà Sơn vác kiếm chém Khánh “trắng” nên bị Công an Hà Nội săn lùng phải vào Nam lánh nạn. Sống ít lâu dưới sự cưu mang của đàn em, Sơn tỏ ra khó chịu vì tù túng và lệ thuộc. Gã có ý định chinh chiến để giành lấy một số quyền lợi sống cho mình và các đàn em như cách đã từng thực hiện ở Hà Nội. Gã đàn em vội ngăn lại và hiến kế cho Sơn nên nhờ bóng Năm Cam trước mắt. Năm Cam đưa việc này ra hỏi ý kiến đàn em, Thành Chân gợi ý nên cứu vớt Sơn trong thế kẹt để mua lấy chút ân tình. Năm Cam tạo điều kiện cho Sơn mở vài sòng bạc để có thu nhập. Gần như quy luật nhưng ít tên giang hồ nào chịu hiểu. Không phải cứ hễ có máu mặt, đâm chém liều mạng, là có thể giàu có bẳng nghề mở sòng bạc. Muốn thành công trong lĩnh vực kinh doanh này, ngoài lòng đam mê đỏ đen, như ông trùm Năm Cam, cần có nhiều yếu tố khác, mà không ai, từ Đại Cathay đến Sơn “đảo” đã có được. Đó là sự nhẫn nại, nham hiểm và thậm chí, biết luồn cúi khi cần thiết cũng là một bản lĩnh cần có để trở thành một ông trùm. Sơn không có đủ các yếu tố bản lĩnh như vậy. Thói quen hào phóng vung tay quá trán của Sơn không cho phép bành trướng qui mô của sòng bạc mà trái lại, số vốn ngày càng teo tóp dần. Thời gian có lẽ đã xoá mờ dấu tích tội lỗi của Sơn gây ra trên đất chôn nhau cắt rốn, nghĩ vậy gã quyết định đến gặp Năm Cam nói lời từ giã để qui cố hương. Năm Cam ngỏ ý tiếc và ra vẻ cố cầm giữ Sơn ở lại với mình. “Ở đây có anh, về Hà Nội làm gì!”. Sơn về Bắc, Năm cam vui mừng, mở tiệc cúng heo. Nhưng trong lòng y thầm mừng vì “Kè kè bên mình một quả lựu đạn, chẳng biết nổ lúc nào, ai chẳng sợ”. Hóa giải ân oán giang hồ Ngoài việc bảo kê tội phạm, Năm Cam còn đủ uy để đóng vai “người thương thuyết” hóa giải hầu hết những mối ân ái giang hồ Sài Gòn. Câu chuyện sau đây là ví dụ cho thấy cái uy của ông trùm lớn cỡ nào. Vũ trường VIP trên đường Nguyễn Văn Chiêm, hàng đêm, dân chơi lắm của nhiều tiền từ các nơi đến tụ tập ca hát, nhảy nhót. Chủ nhân vũ trường luôn hậu đãi Thành Chân một chai Hennessy miễn phí mỗi khi đến vũ trường. Trong khi Mười “đen”, một tay chân thân tín khác của Năm Cam lại phải è cổ mua vé nên rất lấy làm đố kỵ Thành Chân. Gã cho đàn em dò la lên phương án “gỡ bản số giang hồ” của Thành Chân. Nửa đêm, Thành Chân rời vũ trường VIP, nhóm sát thủ liền bám theo. Đến một đọan đường vắng, nhóm sát thủ chặn Thành Chân, chém vào lưng vào vai để gọi là “cảnh cáo”. Liệu thế chỉ có một mình, Thành Chân mang vết thương đến bệnh viện băng bó và im lặng không nói một lời dù biết chắc ai đứng sau chỉ đạo hạ thủ mình. Thế nhưng, cánh đàn em Hải Phòng của Thành Chân, đi đi về về thành phố Hoa Phượng đỏ, đã đem nỗi nhục của riêng Thành Chân kể lại cho “giang hồ đất Cảng” biết. Thành phố Hải Phòng vốn nổi danh là nơi lần lượt mọc lên những tay “chọc trời khuấy nước”, vì vậy khi nghe chuyện kể lại, giang hồ Đất Cảng không dễ chịu nỗi nhục này, quyết tìm kẻ “gỡ số” của “giang hồ đất Cảng” để tính sổ. Ngồi cùng bàn với Cu Lý một tay giang hồ khét tiếng Đất Cảng là 1 tên cùng độ tuổi, vẻ mặt hung ác lầm lì đang “đánh hơi” Mười “đen”. Lúc này một ả đào thân tín của Năm Cam ngồi sà vào lòng Cu Lý vuốt ve mơn chớn. Cu Lý nhìn qua bạn ngầm hỏi ý, gã bạn lắc đầu, mặt vẫn lạnh như băng. Vốn từng trải kinh nghiệm, ả đào này biết ngay có chuyện không ổn, giả lả mấy câu rồi lui luôn ra ngoài báo tin cho Năm Cam. Nghe kể lại đầu đuôi, y tái mặt, biết ngay là có chuyện lớn. Năm Cam bảo “Cu Lý mỗi khi vào Sài Gòn thường đến gặp y để chào xã giao, lần này chúng đến một cách âm thầm, ắt là có vần đề”. Năm Cam với sự nhạy bén bẩm sinh, đoán ra ngay Cu Lý muốn gì. Suy nghĩ một lúc, Năm Cam gọi điện thoại cho Mười “đen” cau mày gằn giọng ra lệnh cho gã đàn em về nhà nằm thủ thế. Mười “đen” hốt hoảng biết có chuyện nên hỏi dồn qua điện thoại nhưng Năm Cam không trả lời. Năm Cam bước vào phòng karaoke, cười xã giao. Thấy ông trùm xã hội đen miền Nam đột ngột xuất hiện, hai gã giang hồ Hải Phòng vội đứng dậy đón tiếp. Năm Cam vờ trách móc “Hai chú vào chơi sao không nhắn anh một tiếng, lỡ tụi nhỏ có gì thất thố, anh biết ăn nói làm sao với nhau?”. Đưa mắt nhìn nhau ngầm hội ý, sau phút im lặng, Cu Lý lên tiếng “Em xin giới thiệu với anh Năm đây là Hùng “tót”, bạn thân của em, bây giờ đang sống ở Anh Quốc về Việt Nam chơi”. “Hân hạnh được biết chú Hùng!”, Năm Cam vừa nói vừa đưa tay ra bắt. Sau vài ly xã giao, Năm Cam vào đề “Nghe tụi nhỏ báo lại hình như chú Lý có ý tìm thằng Mười?”. Đắn đo một lúc, Cu Lý nói toạc “Nói thật với anh Năm, chuyện của bọn em với thằng Mười “đen”, mong anh đừng xen vào! Danh dự của đất Hải Phòng đâu có thể để cho ai muốn làm gì thì làm! Em nghe mấy đứa em nó bảo thằng Mười này láo lắm”. Vẫn giữ nét mặt thản nhiên, Năm Cam mềm mỏng đỡ lời “Ồ có gì đâu chú ngại anh buồn. Giang hồ va chạm nhau là lẽ thường mà!”. Năm Cam ngồi xuống với lối nói chuyện khôn khéo không khó để moi được hết ruột gan Cu Lý. Năm Cam ôn tồn “Có lẽ các chú hiểu lầm rồi, thằng Mười cũng là thằng biết điều lắm, nếu không, dễ gì anh nhận nó về làm thằng em”. Nhận ra nét mặt chuyển biến trên gương mặt của hai tay anh chị Hải Phòng, Năm Cam biết thành công nên tiếp tục ôn tồn hóa giải hận thù rồi từ lúc nào tước luôn khẩu súng của Cu Lý đang trực nhả đạn. Còn nữa
năm cam kỳ 7